http://senhongvn.files.wordpress.com/2013/03/banner.jpg
XIN MỜI CÁC ANH CHỊ, CÁC BẠN GHÉ THĂM CHUYÊN ĐỀ PHẬT PHÁP - TÌNH YÊU THIÊN NHIÊN VÀ ĐỒNG BÀO NHÂN LOẠI.!.
http://4.bp.blogspot.com/-kH5aOP2BKkw/TznifXNxwWI/AAAAAAAAMLM/2lVsVmNw7lU/s1600/1440903wtr1hg70ow.gif

Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

ĐỜI SAO KHÔNG NGÀN NĂM MÀ CUỘC ĐỜI CHỈ CÓ TRĂM NĂM

Đời sao không ngàn năm
Mà cuộc đời chỉ có trăm năm
Khóc thương thân phận người nhân thế
Đau thương nhiều lắm lệ chan dầm !

Buồn vì đời sao không ngàn năm
Buồn vì đời chỉ có trăm năm
Trăm năm ta sống trong đời sống
Khóc cho đời đó có bao lăm ?

Đời đau thương vì sao 
Bởi vì đời thường hay khổ đau
Ta ví đời người như chiếc lá 
Đau thương nhiều quá lệ tuôn trào !

Ôi cuộc đời như lá me bay
Lá me chua lắm cõi trần ai
Chát chua mặn lạt đời là thế
Một kiếp đời đau lệ đắng cay !

Ôi kiếp phong trần ta nổi trôi
Đau thương nhiều quá lạnh ghê người
Tình đời đen bạc và cay đắng
Ta nằm suy nghĩ lệ tuôn rơi...

Một kiếp phong trần một kiếp đau
Trăm năm là một giấc chiêm bao
Đời là một chiến trường tranh đấu
Một kiếp đau thương máu lệ trào !

Ôi kiếp nhân gian một kiếp sầu
Chỉ là cay đắng cõi trần lao (lao khổ)
Tình là gốc khổ ai nào biết
Chỉ là mộng mỵ với chiêm bao !

Một kiếp đời đau khổ biết bao
Trần gian máu đổ lệ tuôn trào
Đời là một cõi sầu vô tận
Trong cõi phong trần cuộc bể dâu !

Đại văn hào người Pháp Albert Camus 
nói rằng"Cuộc đời càng phi lý càng đáng sống"

Đây là một bài thơ phối hợp các thể thơ !

ĐỜI CHỈ LÀ TRĂM NĂM SAO CUỘC ĐỜI KHÔNG PHẢI NGÀN NĂM

July 29, 2014 at 10:01am
Đời chỉ là trăm năm
Sao là đời không phải ngàn năm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta buồn đời biết bao năm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta sầu ngàn kiếp xa xăm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta buồn ta khóc âm thầm
Đời chỉ là trăm năm
Nên cuộc tình đời hay dở dang
Đời chỉ là trăm năm
Mà ta thì muốn sống ngàn năm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta nằm ta khóc liên miên
Ta sầu đời tình hay đảo điên
Nên ta buồn ta khổ thường xuyên
Đời chỉ là trăm năm
Ôi cuộc đời sao quá vô duyên
Nên ta buồn ta khóc như điên
Đời chỉ là trăm năm
Mà ta thì muốn sống triền miên
Để khi buồn ta yêu liên miên
Nhưng mà đời ngắn đến vô duyên
Nên ta buồn đời ơi liên miên.......
Đời chỉ là trăm năm
Ước sao đời sẽ là ngàn năm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta ngồi ta khóc âm thầm
Ta khóc thương cho
Một kiếp tơ tầm
Rất là ngắn ngủi
Cho ta lầm lủi 
Trong nỗi đau thương
Xót xa đoạn trường
Trong cuộc đời 
Quá nhiều đau thương
Ôi thế nhân ơi !
Ta đã chán chường 
Cái cõi vô thường 
Chỉ là trăm năm !
Mà sao mà sao đớn đau
Vì cuộc đời không phải ngàn năm ?
Ta ước mong ngàn sau
Cuộc đời sẽ không còn thương đau
Cho loài người sống lâu...ngàn ngàn năm...
Để yêu thương nhau 
Trong kiếp con tằm......!
Ta sẽ là người............... 
Ta sẽ là người...............
Sống lâu........ngàn năm........
Người ơi !



(Đây là tác phẩm bất hủ và vĩ đại nhất của loài người vì nó nói lên những khao khát sống lâu để yêu thương trong trái tim nhân loại và là có thể 

sáng tác bài thơ này thành nhạc để hát cho loài người muôn ngàn thế hệ tiếp theo sau ! Tôi tin rằng nếu ai tu hành tại gia và có một trái tim hoàn toàn trong sạch và thánh thiện (goodness) sẽ được sống trong thời kỳ mà Đức Di Lạc ra đời cho đến mười ngàn tuổi thọ và trong một cảnh quan cực kỳ hạnh phúc vào thời kỳ sắp đến)

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

VU LAN THÁNG BẢY

THÁNG BẢY MƯA NGÂU


Con cầu nguyện Đức A Di Đà ban phước cho cha con là Ông Phan Văn Cung và mẹ con là bà Nguyễn thị Tánh sau sẽ thành Phật Đạo
Buồn như tháng bảy mưa ngâu
Mưa ơi mưa hởi mưa sầu trên mây
Sương thu còn đọng trên cây
Lá thu vàng úa vì say nắng hồng
Tình thu lạnh nước thu trong
Mưa thu lạnh giá nghe lòng quạnh hiu
Nắng thu còn ngập muôn chiều
Trời thu man mác tiêu điều lòng ta
Chim chiều ngàn cánh xa xa
Bay trong nắng ấm chiều tà hoàng hôn
Gió thu còn mãi gọi hồn
Đêm thu buốt giá mưa tuôn giọt sầu
Mùa thu giờ ở trên cao 
Chợt nghe gió thổi rì rào lá run
Mây thu hiu hắt muôn trùng
Mưa còn mưa mãi mênh mông biển sầu
Đến kỳ tháng bảy mưa ngâu
Gió giông bảo tố xạc xào lá rơi
Vu lan tháng bảy đến rồi
Là ngày báo hiếu ơn người Mẹ Cha
Mẹ ơi ngày ấy đã xa
Cha ơi Cha hởi giờ xa ngàn trùng
Thương Cha thương Mẹ vô cùng
Nhớ thương Cha Mẹ ta buồn mình ta
Ta nằm giọt lệ châu sa
Khóc thương cha mẹ chan hòa như mưa
Những ngày thơ ấu đã qua
Bên Cha với Mẹ đậm đà biết bao..!
 

QUANG CẢNH MÙA THU


 

 
Mùa thu có gió heo may
Có trăng đáy nước gió bay ngập trời
Trong hồ có cập cá bơi
Tình ơi tình lắm tình ơi là tình
Trên trời ngàn cánh chim xinh
Chim như lạnh giá uốn mình bay cao
Gió thu còn thổi rạt rào
Trên dòng sông lạnh hôm nào nên thơ
Mây trời như thể giăng tơ
Đàn yêu ai gẫy cung hờ thở than
Ai không mê mẫn tiếng đàn
Du dương réo rắc tình tan biển sầu
Ru hồn trong cõi thương đau
Của ai ai đó ôm sầu vì yêu
Lá thu vàng úa tịch liêu
Bay trong nắng sớm, mưa chiều thênh thang
Nợ tình còn đó cưu mang
Tình yêu đem đến suối vàng chưa vơi
Đã yêu đã khổ trong đời
Vui buồn hạnh phúc kiếp người xót xa
Đời là một kiếp phong ba
Giông to gió lớn ai mà biết đâu
Nỗi tình còn đó ngàn sau
Mưa tuôn suối lệ cho sầu ngàn năm
Mưa ngâu là đó trăng rằm
Mưa còn mưa mãi mưa năm trên cây
Mùa thu có lá thu bay
Lá còn bay mãi bay hoài ngàn năm
Tiếc rằng đời chỉ trăm năm
Ta buồn ta khóc âm thầm mình ta !
Ta còn yêu lắm thiết tha
Để ta ngồi viết thi ca cho đời !
Lá thu bay ngập cả trời
Cho hồn ta đó sáng ngời muôn trăng
Đêm nay ta viết thơ vàng
Gởi thương gởi nhớ chị Hằng trên mây
Mùa thu còn lá thu bay
Thì ta còn mãi thơ đầy túi thơ...
Hồn ta là một trời mơ
Bay theo với gió cho thơ đẫm tình
Thơ là một cánh hồng xinh
Thơ là tất cả mối tình của ta
Hồn ta giờ trổ muôn hoa
Thơ tiên ta viết bài ca ái tình..!!!

(Đây là tác phẩm mùa thu thơ mộng và rất ưng ý 
với chính mình, CTVL mong đem lại niềm vui tuyệt vời va vĩ đại nhất cho những tâm hồn vĩ đại
biết yêu thơ ca với những tình khúc lãng mạn nhất của mình !)
 
 

ĐỜI CHỈ LÀ TRĂM NĂM SAO LÀ ĐỜI KHÔNG PHẢI NGÀN NĂM


 
Đời chỉ là trăm năm
Sao là đời không phải ngàn năm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta buồn đời biết bao năm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta sầu ngàn kiếp xa xăm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta buồn ta khóc âm thầm
Đời chỉ là trăm năm
Nên cuộc tình đời hay dở dang
Đời chỉ là trăm năm
Mà ta thì muốn sống ngàn năm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta nằm ta khóc liên miên
Ta sầu đời tình hay đảo điên
Nên ta buồn ta khổ thường xuyên
Đời chỉ là trăm năm
Ôi cuộc đời sao quá vô duyên
Nên ta buồn ta khóc như điên
Đời chỉ là trăm năm
Mà ta thì muốn sống triền miên
Để khi buồn ta yêu liên miên
Nhưng mà đời ngắn đến vô duyên
Nên ta buồn đời ơi liên miên.......
Đời chỉ là trăm năm
Ước sao đời sẽ là ngàn năm
Đời chỉ là trăm năm
Nên ta ngồi ta khóc âm thầm
Ta khóc thương cho
Một kiếp tơ tầm
Rất là ngắn ngủi
Cho ta lầm lủi 
Trong nỗi đau thương
Xót xa đoạn trường
Trong cuộc đời 
Quá nhiều đau thương
Ôi thế nhân ơi !
Ta đã chán chường 
Cái cõi vô thường 
Chỉ là trăm năm !
Mà sao mà sao đớn đau
Vì cuộc đời không phải ngàn năm ?
Ta ước mong ngàn sau
Cuộc đời sẽ không còn thương đau
Cho loài người sống lâu...ngàn ngàn năm...
Để yêu thương nhau 
Trong kiếp con tằm......!
Ta sẽ là người............... 
Ta sẽ là người...............
Sống lâu........ngàn năm........
Người ơi !



(Đây là tác phẩm bất hủ và vĩ đại nhất của loài người vì nó nói lên những khao khát sống lâu để yêu thương trong trái tim nhân loại và là có thể 
sáng tác bài thơ này thành nhạc để hát cho loài người muôn ngàn thế hệ tiếp theo sau ! Tôi tin rằng nếu ai tu hành tại gia và có một trái tim hoàn toàn trong sạch và thánh thiện (goodness) sẽ được sống trong thời kỳ mà Đức Di Lạc ra đời cho đến mười ngàn tuổi thọ và trong một cảnh quan cực kỳ hạnh phúc vào thời kỳ sắp đến)

LỜI TIÊN TRI CỦA MẸ TÔI LÀ BÀ NGUYỄN THỊ TÁNH

Mẹ tôi là bà NGUYỄN THỊ TÁNH lúc tôi 14 , 15 tuổi bà thường nòi với tôi là những nước
nào đi xâm lăng nước khác vì cái quả ác đó mà tất cả các quốc gia nào chủ trương xâm lược chắc chắn sau nầy sẽ thành biển hết, lời tiên tri của bà như vậy rất là đúng như Nhật Bổn đó quý vị thấy không, nhưng chưa hết đâu , còn nữa đấy , ác lai ác báo mà !

Mẹ tôi ăn chay trường tu hành từ nhỏ nên dường như Phật ban trí huệ cho bà nên bà  nghi ngờ và tiên đoán bất cứ chuyện gì không bao giờ sai nên cha tôi rất sợ tài tiên tri của bà và rất trân trọng bà và yêu quí bà.

Vì tu hành, bà đâu chịu lập gia đình ,nhưng bà ngoại của mẹ tôi bảo  ông ngoại bà ngoại của tôi phải gã mẹ tôi cho cha tôi mà nói vậy chớ theo lời PHẬT THÍCH CA NÓI VỢ CHỒNG CÓ DUYÊN NỢ TỨC LÀ THIÊU NỢ NHAU HỒI TIỀN KIÊP NÊN TRỜI ĐẤT XUI KHIẾN CHO HAI BÊN PHẢI GẶP NHAU ĐÊ TRẢ NỢ TRONG KIẾP HIỆN TẠI.

Khi bà còn sinh thời, bà  nói khi Thế Chiến thứ ba sẽ bùng nổ và nhân loại 10 người chỉ còn chỉ một người , có nghĩa là nhân loại bây giờ hơn 7 tỷ người như ý mẹ tôi nói là còn lại không đầy 700 triệu thôi ! Bà nói chiến tranh thế giới thứ ba sẽ bùng nổ vì theo định luật "NHẤT HÓA TAM" (MỘT THÀNH BA) mới xong cuộc và sau khi thế chiến xảy ra rồi  sẽ đến thời kỳ của Đức Di Lạc ra đời và sẽ là thời kỳ cộng động vô cùng hạnh phúc an vui tới 700.000 ngàn năm khi lập lại thời thượng ngươn và mỗi người sẽ được sống đến 10 ngàn tuổi trong thời kỳ này và chỉ còn lại những người cực thiện có lòng từ bi như Đức Phật thì mới được sống trong thời kỳ nầy. Và mẹ tôi nói đàn ông đến 100  tuổi còn đàn bàn thì 80 tuổi còn trẻ đẹp lắm mới lập gia đình ! Sống thời kỳ này ai nấy cũng ăn chay và tu hành tại gia hết và sau cùng hết 10.000 năm thì mới mãn số và tất cả ai sống thới đó sau sẽ được về cõi Phật hết !

Và đến thời kỳ Phật Di Lạc ra đời chỉ còn có 18 nước trên thế giới thay vì hiện nay là trên 100 quốc gia như bây giờ !

Đó là những gì mẹ tôi nói với tôi khi bà còn hiện diện trên trái đất nầy và tôi chỉ thuật lại cho quý vị nghe lời tiên tri của bà nói với tôi trước đây chớ tôi đâu biết gì !

Bà còn nói thêm trong THỜI KỲ PHẬT ĐẠI XÁ TỘI NẦY NẾU AI BIẾT ĂN NĂN SÁM HỐI TỘI LỖI TỪ MUÔN KIẾP TRƯỚC CHO ĐẾN BÂY GIỜ  VÀ BÀ NÓI "QUAY ĐẦU LÀ BỜ" SẼ ĐƯỢC ÂN XÁ HẾT CÒN NẾU NGOAN CỐ  VÀ TIẾP TỤC LÀM ÁC THÌ  SẼ SA VÀO ĐỊA NGỤC MUÔN NGÀN NĂM SAU "

BAY THEO VỚI GIÓ

Ta sẽ để hồn bay theo với gió
Hồn lại về từ đó với muôn trăng
Để thơ bay vơ vẫn chốn cung Hằng
Ta là mưa là mây trời vạn dặm
Thôi là hết giấc mơ xưa đằm thắm
Theo muôn trăng về đến cõi Bồng Lai
Cõi địa đàng ta đau khổ vì ai
Nay đã chán vì hồn bay thất lạc
Chốn trần gian đau thương vì xơ xác
Nên ta tìm về bến mộng cõi thần tiên
Bởi ngàn năm ta đau khổ triền miên
Trong cõi khổ ta mơ miền Phật cảnh
Cõi Phật đường trần gian không thể sánh
Muôn ngàn đời sống mãi với thời gian
Sống không chết muôn ngàn sau hạnh phúc !
Ai về đó kim thân cùng vóc ngọc
Như Phật xưa thành đạo cõi Tây Phương
Đêm ta mơ ngày mộng cõi Phật Đường
Để hết kiếp ta sẽ về trên ấy...!
Ta mãi để hồn thơ và mãi mãi
Là muôn trăng hạnh phúc mãi người ơi
Ngàn đời sau muôn kiếp mãi rong chơi
Ôi đẹp nhất là cõi Trời Cực Lạc !

NGUYỆN CHO TẤT CẢ CÙNG VỀ CÕI TÂY PHƯƠNG

Mùa thu có lá thu bay
Có trăng có nước tình say suối ngàn
Ngắm trăng mình mãi mơ màng
Mơ sao trời đất bình an cõi nầy
Mơ tình còn mãi đắm say
Mơ ai ai đó yêu ai nồng nàn
Mơ ai đừng có sang ngang
Mơ ai đừng để lệ tràn như mưa
Mơ ai ngàn triệu giấc mơ
Mơ đời hạnh phúc như tơ ánh vàng
Mơ ai ở chốn địa đàng
Mơ người hạnh phúc thiên đàng trên cao
Mơ ai ai cũng được giàu
Đừng ai nghèo đói xanh xao héo tàn
Mơ đời quyền quý cao sang
Mơ cho tất cả mình vàng mai sau (về cõi Tây Phương)
Tây phương ai cũng được vào
Sau thành Phật Đạo thanh tao vô cùng
Mơ đời ai cũng thung dung
Đừng ai đói khổ khốn cùng trần gian
Gắng tu về cõi Phật Đàng
Đời đời hạnh phúc bình an cõi nầy
Nam mô Thích Ca Như Lai
A Di Đà Phật xin Ngài chứng minh
Nam mô Quan-Thế hiển linh (là Đức Quán Thế Âm và Đức Đại Thế Chí em Phật Bà)
Độ cho tất cả hồn linh trở về
Cõi trần con dứt cơn mê
Chí con đã quyết nguyện về Tây Phương
Nguyện cầu Chư Phật Mười Phương
Độ cho tất cả Phật Đường tương lai
Không còn sanh tử trần ai
Thoát nơi cửa tử Bồng Lai dựa kề
Phù du cõi tạm u mê
Vâng lời Phật dạy con về lo tu
Mùa thu có gió vi vu
Gió rung lá đổ mịt mù gió bay
Đời người như lá vàng bay
Sanh lão bệnh tử ngày ngày đau thương
Phât ơi con đã chán chường
Trăm năm hết kiếp Tây Phương con về !

(Là hình Tam Phật người đời còn gọi là Tam Thánh Tây Phương đó)

Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

RÁNG TU VỀ VỚI PHẬT NGÀI

Viết theo lời đề nghi của Phượng Hà

Phận em đã có chồng con
Mà tâm tư vẫn hãy còn yêu thơ
Mê thơ ngồi đó em mơ
Mơ chàng thi sĩ viết thơ ái tình
Em giờ đã có gia đình
Yên vui hạnh phúc của mình ấm êm
Sống trong mái ấm êm đềm
Vợ chồng hạnh phúc đêm đêm nói cười
Chúc em hạnh phúc một đời
Một chồng một vợ một trời yêu thương
Đời vui trong cõi vô thường
Chỉ là một yêu thương của đời
Trăm năm là hết người ơi
Luân hồi sanh tử kiếp người trần gian
Vui quên cảnh khổ lầm than
Thế nhân một kiếp địa đàng trần ai
Kiếp sau về cõi Bồng Lai (cõi Phật)
A Di Đà Phật niệm hoài nghe em
Phật Ngài sẽ ngự trong tim
Để khi hết kiếp Phật tìm rước lên
Cõi trời Thiên Trước ở trên (là cõi Tây Phương)
Trăm năm em nhé về miền Tây Phương
Đó là cái cõi Phật Đường
Luân hồi sanh tử không còn khổ đau
Ai ai thì cũng được vào
Mình vàng vóc ngọc thanh tao tuyệt vời !
Rồi ta sẽ sống đời đời
Trường sanh bất tử như lời Phật xưa (là Thế Tôn)
Sống vui đời đẹp như mơ
Tây Phương Cực Lạc đón chờ trần gian !
Chúc cho tất cả địa đàng
Ai ai nấy nấy Tây Phang sau này ! 

Sài Gòn 25/7/2014

Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

THẾ GIAN LÀ CÕI NGỤC TÙ (LỜI PHẬT DẠY)

Đời ai cũng khóc cũng cười
Một người hạnh phúc ngàn người khổ đau
Khổ còn mãi đến ngàn sau
Ta sanh ra một kiếp sầu người ơi
Đau thương đầy ấp trong đời
Có ai trong một kiếp người an vui !
Chín phần đau khổ một cười
Cười vui thì ít ai ơi khổ nhiều
Khổ tiền khổ bạc tình yêu
Khổ mưa khổ nắng bao điều tang thương
Đời là một kiếp đoạn trường
Kiếp đau thương ấy vô thường trăm năm
Đau thương nằm nghĩ khóc thầm
Nhớ thương cha mẹ chan dầm lệ rơi !
Khóc thương vì bởi chữ đời
Sống trong cõi khổ kiếp người lầm than
Chữ tình trong cõi trần gian
Chữ tiền chữ bạc chữ sang chữ nghèo
Tình tiền tai ách nạn eo
Đớn đau vì bởi chữ nghèo mà ra !
Đau thương vì bởi ruột rà
Tranh giành của cải mau sa lệ tràn
Chữ đời là chữ tóc tang
Chữ tiền là chữ bạo tàn giết nhau
Chữ tình phản bội lòng đau
Biết bao thảm cảnh ngập sầu thế gian
Cõi đau thương cõi lệ tràn
Phù du một kiếp địa đàng ai ơi
Ta sanh ra ở trong đời
Chỉ là cõi tạm kiếp người phù du
Đời là biển khổ mây mù
Chỉ là một kiếp ngục tù thế gian (luân hồi)
Hơn thua thù hận ngập tràn
Oán hờn chồng chất muôn ngàn năm sau
Đời là một kiếp khổ đau
Trăm năm hết kiếp ôm sầu mà đi
Còn gì sau chữ biệt ly
Chỉ là nước mắt đầm đìa lệ rơi
Chỉ là có một chữ đời
Tình tiền tù tội kiếp người ra ma !
Sanh ra trong cõi người ta
Tu là cội phúc đời là dây oan !
Phật xưa Ngài nói lời vàng
Luân hồi sanh tử ngập tràn lệ rơi
Ta nay khuyên hết người đời
Chữ danh chữ lợi kiếp người ra ma
Chi bằng ta niệm Di Đà
Tây Phương Cực Lạc ta mà an thân
Để sau về đến Phật Đàng
Đời đời hạnh phúc không còn khổ đau
Nhân sinh một kiếp ưu sầu
Người ơi tỉnh giấc chiêm bao thế trần
Nam Mô Bồ Tát Quan Âm
Độ cho tất cả Phật đàng được lên
A Di Đà Phật hiển linh
Phật ban phép lạ cho mình bay cao
Tây Phương ai cũng được vào
A Di Đà Phật lào lào trong tâm
Cõi nhân gian cõi khóc thầm
Chỉ là máu lệ chan dầm như mưa
Ta nay ngồi viết tiên thơ(Viết theo lời Phật dạy)
Khuyên ai tất cả bây giờ lo tu
Để sau thoát cảnh ngục tù
Luân hồi sanh tử mịt mù trần gian !
Khi ta về đến Phật Đàng
Sẽ là hạnh phúc muôn ngàn năm sau
Ai ai cũng được sang giàu
Mình vàng vóc ngọc thanh tao tuyệt vời(như thân Phật)
Đời là bến khổ người ơi
Lời xưa Phật nói ai thời nhớ chăng
Nếu ai giác ngộ Phật đàng
Tâm ta thức tỉnh tây Phang sẽ về
Cõi trần ta dứt cơn mê
Dứt tâm trần tục ta về cõi Tây (Tây Phương)
Nay con chán cõi trần ai
Thương con Phật nhớ sau nầy rước con !

(Ai đọc bài nầy rồi cũng phải khóc vì cõi đời nầy tràn ngập biết bao nỗi khổ đau)