TRIẾT HỌC PHẬT PHÁP : VŨ TRỤ QUAN VÀ NHÂN SINH QUAN
SỐNG TRONG CÕI ĐỜI NÀY SỰ HẠNH PHÚC HAY LÀ NỖI ĐAU KHỔ LUÔN LUÔN CÓ MẶT VÀ KHÔNG BAO GIỜ VẮNG BÓNG TRÊN TRẦN GIAN.
NHỜ CÓ ĐAU KHỔ TA CÓ THỂ TÌM THẤY ĐƯỢC SỰ HẠNH PHÚC VÀ LẮM
KHI ĐANG ĐI ĐẾN TỘT CÙNG HẠNH PHÚC TA LẠI RỚT XUỐNG TẬN CÙNG CỦA ĐAU
KHỔ.
ĐAU KHỔ HAY HẠNH PHÚC LÀ HÀM SỐ VÒNG CỰC TIỂU ĐỂ LÊN ĐẾN CỰC ĐẠI VÀ KHI LÊN ĐẾN CỰC ĐẠI LẠI ĐI XUỐNG CỰC TIỂU
TRONG HẠNH PHÚC CÓ ĐAU KHỔ VÀ TRONG ĐAU KHỔ CÓ HẠNH PHÚC
VÌ
VẬY ĐAU KHỔ HAY HẠNH PHÚC CŨNG CHỈ LÀ CÓ MỘT KHÔNG PHẢI HAI.THÍ DỤ HÔM
NAY KHI MÌNH THỨC DẬY BUỔI SỚM MÌNH NÓI : TÔI CẢM THẤY HẠNH PHÚC QUÁ,
NHƯNG SÁNG MAI, MÌNH NÓI TÔI BUỒN QUÁ, VẬY THÌ VUI HAY BUỒN CŨNG Ở CHỈ
TRONG MỘT TÔI CHỚ KHÔNG PHẢI HAI "CÁI TÔI" VẬY THÌ ĐỂ KẾT LUẬN " ĐAU
KHỔ HAY HẠNH PHÚC CŨNG LÀ MỘT MÀ THÔI"
VẬY THÌ, ĐAU KHỔ HAY HẠNH PHÚC LÀ BẢN CHẤT CỦA MỘT CUỘC ĐỜI,
VÌ THIẾU MỘT TRONG HAI YẾU TỐ NÀY THÌ KHÔNG THỂ LÀ MỘT CUỘC ĐỜI VÌ
CUỘC ĐỜI LÀ KHO TÀNG CHỨA ĐỰNG CẢ HAI NỖI ĐAU KHỔ VÀ
SỰ HẠNH PHÚC.ĐÓ LÀ TRÊN LÃNH VỰC TINH THẦN.
CÒN TRÊN LÃNH VỰC VỪA LÀ VẬT CHẤT VỪA LÀ TINH THẦN THEO NHÂN
SINH QUAN VÀ VŨ TRU QUAN, THÌ VŨ TRU NÀY ĐƯỢC TẠO LẬP DO ĐỊNH LUẬT ÂM
DƯƠNG MÀ TẠO THÀNH MUÔN LOÀI SINH VẬT CỎ CÂY VÀ CẢ LOÀI NGƯỜI.VÌ VẬY,
TA CÓ THỂ NÓI RẰNG :
ĐAU KHỔ VÀ HẠNH PHÚC TẠO THÀNH MỘT CUỘC ĐỜI NÊN ĐAU KHỔ VÀ
HẠNH PHÚC KHÔNG KHÁC NHAU VÌ TẤT CẢ HAI YẾU TỐ NẦY LÀM THÀNH NÊN MỘT
CUỘC ĐỜI.
ÂM DƯƠNG CHÚNG TA LẦM TƯỞNG RẰNG HAI YẾU TỐ NẦY KHÁC NHAU,
NHƯ NÓ ĐÃ TÁC HỢP LẠI ĐỂ TẠO THÀNH VŨ TRỤ NÊN NÓ CŨNG CHỈ LÀ MỘT THỂ
KHÔNG KHÁC NHAU . THÍ DU:
BAN NGÀY NẮNG LÀ DƯƠNG, BAN ĐÊM LẠNH LÀ ÂM VÌ NẾU NẮNG HOÀI
MUÔN LOÀI ĐỀU CHẾT HẾT, CÒN NẾU MƯA HOÀI THÌ CŨNG CHẾT HẾT.VÀ HAI YẾU
TỐ ÂM DƯƠNG LUÔN HỔ TƯƠNG NHAU TẠO NÊN ĐỜI
SỐNG CỦA VẠN VẬT CON NGƯỜI, MUÔN THÚ VÀ CÂY CỎ.
VÀ VÌ VẬY, DƯƠNG LÀ ĐÀN ÔNG VÀ ÂM LÀ ĐÀN BÀ KẾT HỢP SANH SÔI
VÀ NẪY NỞ CHO ĐẾN VÔ CÙNG VÔ TẬN THEO ĐỊNH LUẬT TIẾN HÓA CỦA VŨ TRỤ.
VẬY THÌ, ĐỂ KẾT LUẬN ÂM DƯƠNG CŨNG CHỈ LÀ CÓ MỘT KHÔNG PHẢI
HAI, VÌ TRONG ÂM CÓ DƯƠNG VÀ TRONG DƯƠNG CÓ ÂM, THÍ DỤ HAI VỢ CHỒNG
SANH RA HAI ĐỨA CON MỘT TRAI VÀ MỘT GÁI , TRAI LÀ DƯƠNG CŨNG CÓ ÂM , VÀ
CÒN GÁI LÀ ÂM MÀ CŨNG CÓ DƯƠNG LÀ BỞI VÌ HAI ĐỨA CON TRAI HAY GÁI ĐỀU
CÓ TINH KHÍ CỦA CHA LÀ DƯƠNG VÀ CỘNG THÊM TINH KHÍ CỦA MẸ LÀ ÂM MỚI
THÀNH HÌNH. VẬY LÀ CHÚNG TA CÓ THỂ KHẲNG ĐỊNH RẰNG : TRONG DƯƠNG CÓ ÂM
VÀ TRONG ÂM CÓ DƯƠNG , TỪ ĐÓ MUÔN LOÀI SANH SÔI NẨY NỞ THEO THUYẾT TIẾN
HÓA VÔ CÙNG VÔ TẬN TRONG THỜI GIAN KHÔNG CÓ CHỖ TẬN CÙNG THEO VŨ TRỤ
QUAN...
VÌ VẬY, VŨ TRỤ HAY LOÀI NGƯỜI , SINH VẬT DO ĐỊNH LUẬT ÂM DƯƠNG TAO THÀNH MÀ SANH SANH DIỆT DIỆT MÃI MÃI VÔ CÙNG VÔ TẬN.
VÀ
TRONG CƠ THỂ CỦA NGƯỜI NAM HAY NỮ LÀ HAI DO HAI YẾU TỐ ÂM DƯƠNG TẠO
THÀNH TRONG MỖI CON NGƯỜI NÊN ÂM DƯƠNG CŨNG CHỈ LÀ MỘT KHÔNG PHÀI HAI VÀ
HAI MÀ MỘT VÀ MỘT MÀ HAI LÀ NHƯ VẬY ĐÓ. TỪ ĐÓ SUY RA :
TRONG ĐAU KHỔ CÓ HẠNH PHÚC , TRONG HẠNH PHÚC CÓ ĐAU KHỔ
TRONG ÂM CÓ DƯƠNG, TRONG DƯƠNG CÓ ÂM
TRONG ÁC CÓ THIỆN, VÀ TRONG THIÊN CÓ ÁC
CỰC ÁC TRỞ THÀNH THIỆN VÀ CỰC THIỆN TRỞ THÀNH ÁC (học thuyết
Phật Giáo cao siêu lắm nếu bạn nào không hiểu thì có thể tìm đến các Pháp Sư giảng cho sẽ hiểu)
và
có tức là không , không tức là có, mà có cũng không khác không và
không cũng không khác có, vậy kết luận Có hay Không cũng là một thể
(học thuyết Phật Giáo, cao siêu lắm)
MÙA THU GIÓ THỔI VI VU
Mùa thu gió thổi vi vu
gió giông cát bụi mịt mù trần gian
đau thương nơi cõi địa đàng
trần gian đau khổ ngập tràn ai ơi..!
chiến tranh tràn ngập cõi đời
gieo bao tai họa cho người gớm ghê
khổ đau còn ngập tràn trề
bởi lòng tham vọng của người chủ trương
ỷ mình nước lớn coi thường
gây bao tang tóc đau thương ngập trời
Quan Âm Bồ Tát Phật ơi
hãy mau xuống thế cứu đời độ sanh
Phật thương tất cả con lành
còn người ác đức tiêu tan xác hồn
tu tâm dưỡng tánh trao lòng
trăm năm hết kiếp Bồng Lai ta về
đời đau thương mãi trầm ê
độ cho tất cả sau về Tây Phương
Mẹ là biểu tượng Tình Thương
Quan Âm Bồ Tát độ thương con hiền
con thờ Mẹ ở trong tim
cầu cho Mẹ rưới triền miên Cam Lồ
nay con viết áng thiên thơ
chấp tay con lạy tôn thờ Mẹ Yêu !
Ma Ha Phật rưới cho nhiều
mười phương Chư Phật độ tiêu tội tình
Phật ơi con ráng sửa mình
Cam Lồ Phật rưới hồn linh trở về
trần gian con dứt cơn mê
trăm năm con sẽ bay về Tây Phương
an vui nơi cõi Phật đường
không còn sanh tử tai ương cõi trần !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét