Trăm năm trong cõi trần ai
Yêu nhau cách mấy có ngày cũng tan
Tình yêu sớm nở tối tàn
Đó là định luật trần gian kiếp người
Khi yêu hạnh phúc tươi cười
Tới chừng tan vở suốt đời khóc la
Trăm năm trong kiếp người ta
Chỉ là một thuở mặn mà bên nhau
Đời là một cõi thương đau
Yên vui một thuở xanh xao héo tàn
Tình nào rồi cũng ly tan
Đau thương còn mãi lệ tràn năm châu...
Thế nhân ơi ! Một kiếp sầu
Tình yêu thường để lệ trào canh thâu
Biển tình là biển thương đau
Bao đau thương đó chất sầu thành mây
Hởi ơi người đó ta đây
Sao ta thui thủi đêm ngày chiếc thân (Khái Hưng 2 câu này)
Trăm năm lê gót phong trần
Nỗi trôi trong cõi địa đàng tang thương.....
Lạy Trời cho gió ngàn phương
Đưa ta về cõi Tây Phương Phật Đài
Nay ta đã chán trần ai
Chỉ là một kiếp đọa đày đau thương
NAM MÔ MÔ PHẬT MƯỜI PHƯƠNG
ĐỘ CHO TẤT CẢ PHẬT ĐƯỜNG MAI SAU....!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét