Đời người thê thảm ưu sầu
Trăm năm như thể đèn dầu lụn tim
Ai ai rồi cũng nằm im
Dưới lòng đất lạnh biết tìm đâu ra
Phước cao gặp Đức Di Đà
Còn mà ác đức sẽ là đớn đau
Đời đời cho đến ngàn sau
Ở nơi địa ngục ôm sầu ngàn năm !
AI RỒI CŨNG TỚI
Người đi rồi lần sang phiên ta
Nếu tích phước cao ắt Phật Đà
Còn mà ác đức sa vào ngục
Trầm luân khổ ải quỷ hay ma !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét