Tình yêu là gốc khổ đau
Lời xưa Phật nói ai nào nhớ không
Tình yêu lắm cảnh não lòng
Đường chia đôi ngã không mong hẹn về
Khi yêu ai cũng hẹn thề
Hết yêu quên hết lời thề năm xưa
Tình thời sớm nắng chiều mưa
Yêu nhau một thuở tình hờ cũng tan
Tình tan như thể hoa tàn
Chỉ là một giấc mơ hoang của đời
Đau thương trong kiếp con người
Chất cao như núi biển khơi ngàn trùng
Biệt ly tình hết lạnh lùng
Một ngày xa cách mênh mông nỗi sầu
Tình yêu như áng mây cao
Chỉ là một giấc chiêm bao chóng tàn !
Đó là định hệ trần gian
Một thời hạnh phúc cũng tàn mà thôi
Tình là tiếng khóc tiếng cười
Sanh ra trong một kiếp đời đau thương..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét