Tôi chỉ là tôi có thế thôi
Chỉ là thi sĩ viết thơ chơi
Chỉ là ngu nhất trên trần thế
Đau lắm trời ơi những sự đời !
Tôi chỉ là tôi một kiếp người
Suốt ngày ngồi đó viết thơ chơi
Viết cho người đọc ra nước mắt
Để khóc ai ơi với để cười !
Thơ tôi khỉ khọt với đười ươi
Là bởi tôi buồn nên viết chơi
Đời chán rồi ai tôi cũng chán
Có chi bền chắc ở trong đời !
Đời là cõi trọ ở trần gian
Ta đến rồi đi lệ ngập tràn
Cõi giả ai ơi đời ảo tưởng
Đau thương nhiều quá kiếp nhân gian !
Ta được sanh ra ở cuộc đời
Để vui để khóc với để cười
Cười đời nham hiểm ôi ghê gớm
Nên khó tìm người kết bạn chơi !
Tôi chỉ là chàng thi sĩ thôi
Bởi tôi cốt khỉ với đười ươi
Viết thơ tình ái cho người đọc
Đọc để cho cười bể bụng chơi !
Chỉ là thi sĩ viết thơ chơi
Chỉ là ngu nhất trên trần thế
Đau lắm trời ơi những sự đời !
Tôi chỉ là tôi một kiếp người
Suốt ngày ngồi đó viết thơ chơi
Viết cho người đọc ra nước mắt
Để khóc ai ơi với để cười !
Thơ tôi khỉ khọt với đười ươi
Là bởi tôi buồn nên viết chơi
Đời chán rồi ai tôi cũng chán
Có chi bền chắc ở trong đời !
Đời là cõi trọ ở trần gian
Ta đến rồi đi lệ ngập tràn
Cõi giả ai ơi đời ảo tưởng
Đau thương nhiều quá kiếp nhân gian !
Ta được sanh ra ở cuộc đời
Để vui để khóc với để cười
Cười đời nham hiểm ôi ghê gớm
Nên khó tìm người kết bạn chơi !
Tôi chỉ là chàng thi sĩ thôi
Bởi tôi cốt khỉ với đười ươi
Viết thơ tình ái cho người đọc
Đọc để cho cười bể bụng chơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét