Phật dạy "Đời là biển khổ"
Yêu là gốc khổ
Không yêu cũng khổ
Đường nào cũng khổ
Đời ai cũng khổ !
Vui thì hết chỗ
Buồn thì quá cở
Hết vui tới khổ
Là một cái khổ !
Đời là biển khổ
Tình thường tan vở
Yêu thương lầm lở
Là hai cái khổ !
Không yêu là lỗ
Cũng là cái khổ
Là ba cái khổ !
Mê tiền là khổ
Là bốn cái khổ !
Có con có cái
Con dại cái mang
Lo tiền để ăn
Là năm cái khổ !
Giết loài vật nuôi con
Là năm cái khổ !
Chạy tiền lăng xăng
Đau thương ngập tràn
Danh lợi trần gian
Làm chuyện bạo tàn
Để sống để ăn
Mà phải ác gian
Gây ra chiến tranh
Từ trong gia đình
Đến ngoài xã hội
Đó là nguồn cội
Mọi sự khổ đau
Là sáu cái khổ !
Bởi thế cho nên
Địa ngục hết chỗ
Chen chân không lọt
Là bảy cái khổ !
Lửa thiêu lửa đốt
Hồn xác tiêu tan
Cũng vì quá tội
Bạo ác trần gian
Là tám cái khổ !
Địa ngục giường sắt
Cột đồng lửa thiêu
Những ai làm liều
Bây giờ phải chịu
Mang gông vào cổ
Là chín cái khổ !
Làm cho người khổ
Ở trên trần gian
Chỉ là có một
Giờ lãnh trăm ngàn
Cái tội nghênh ngang
Làm chuyện bạo tàn
Ở trên thế gian
Bây giờ phải lãnh
Địa ngục ngàn năm
Rồi qua ngạ quỉ
Sau rồi súc sanh
Đội sừng mang lông
Qua một thời gian
Làm người ngu muội
Lao động ì ạch
Không kiếm đủ ăn
Chửi bới trần gian
Rồi phải đi xin
Nghiệp lại chồng nghiệp
Trở lại địa ngục
Lại đi vòng vòng
Muôn đời nghìn kiếp
Vô cùng đau khổ
Là mười cái khổ !
Muôn ngàn năm sau
Muốn không đớn đau
Phải lo tu Phật
Quả lành không mất
Sau ta về trời
Ngàn năm yên vui
Không còn luân hồi
Sanh sanh tử tử !
Nơi cõi trần gian
Ba ngả sáu đường
Ta về Tây Phương
Ngàn năm hạnh phúc !
Xin người nhớ cho
Xin đời nhớ cho
Đời là biển khổ !
CTVL viết theo lời Phật dạy !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét