MÙA ĐÔNG ƠI
Mùa đông ơi ! Mùa đông ơi ! đất trời lạnh lẽo, mình tôi lạnh lùng ta là chiếc bóng giữa dòng cứ trôi trôi mãi ở trong cuộc đời dòng đời trôi nổi nổi trôi trôi lăn mãi mãi kiếp người trầm luân hởi ơi một kiếp thăng trầm ta nằm suy nghĩ ngàn năm ta buồn ! dầm dề lụy ngọc mưa tuôn tuôn như suối đổ trên nguồn trên cao như mưa từ cỏi ngàn sao như trăng từ cỏi hôm nào ta mơ tuôn như lời gió trong thơ thơ tuôn tuôn lệ bây giờ còn đau lệ tuôn như áng mây sầu mưa tuôn như cỏi ngàn sao ta buồn ! lệ tình yêu ấy còn tuôn mưa từ trên ấy ngàn phương kéo về lệ tình còn mãi tái tê mưa tình còn mãi tràn trề nhân gian. non cao suối đẹp mây ngàn trời tan mây tạnh Phật Đàng ta bay ngày mai là ánh tương lai để ta diện kiến Phật Đài cỏi trên cỏi trên cao ấy huyên thiên (cỏi trời rất là cao siêu và huyền bí) mãi là cỏi của Phật Tiên nghìn đời trầm luân trong một kiếp người nay ta thệ nguyên cỏi trời kiếp sau(cỏi trời cực lạc =cỏi Tây Phương Cực Lac A DI ĐÀ) ĐỂ TA CÙNG VỚI NGÀN SAO TUNG BAY KHẮP NẺO MUÔN MÀU THẦN TIÊN KHI TA VỀ ĐẾN PHẬT MIỀN SẼ LÀ HẠNH PHÚC TRIỀN MIÊN ĐỜI ĐỜI ĐỂ HỒN THƠ MÃI SÁNG NGỜI TUNG TĂNG NGÀN CỎI ĐẤT TRỜI KHÔNG GIAN BAY ĐI KHẮP CẢ THIÊN ĐÀNG BA NGÀN THẾ GIỚI PHẬT ĐÀNG THÁNH TIÊN RONG CHƠI NGÀY THÁNG MỌI MIỀN ĐẤT TRỜI THANH TÚ CỎI TIÊN RẠNG NGỜI RỒI TA MÃI SỐNG ĐỜI ĐỜI ĐỂ LÀM THI SĨ CỎI TRỜI TRÊN CAO (cỏi trên đó ai ai cũng làm thơ ) PHONG QUANG CẢNH VẬT THANH TAO VÔ CÙNG XINH ĐẸP SẮC MÀU CỎI TIÊN CỎI KHÔNG BI LỤY ƯU PHIỀN HOÀN TOÀN HẠNH PHÚC HƠN MIỀN TRẦN GIAN NÊN LÀ GỌI CỎI THIÊN ĐÀNG VÀ CAO HƠN NỮA PHẬT ĐÀNG BỒNG LAI KHÔNG CÒN AI GHÉT AI AI TÌNH YÊU TRÀN NGẬP PHỦ ĐẦY YÊU THƯƠNG CŨNG KHÔNG ĐAU KHỔ ĐOẠN TRƯỜNG GIỐNG NHƯ CỎI THẾ TANG THƯƠNG KIẾP NGƯỜI TRƯỜNG TỒN MÃI MÃI AI ƠI KHÔNG CÒN SANH TỬ LUÂN HỒI TRẦN GIAN ! CHO NÊN GỌI CỎI PHẬT ĐÀNG GỘI NHUẦN ÂN ĐỨC PHẬT ĐÀNG TA LÊN ! |
|
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét