Không niệm A Di Đà là dại
Niệm đại A Di Đà là khôn
Sau này sung sướng vô cùng
Tây Phương cực lạc vô cùng an vui
Không còn cảnh khổ ngậm ngùi
Sanh già bệnh chết ai ơi thật buồn
Trần gian đau đớn luôn luôn
Sống trong cảnh khổ vô thường còn chi !
Chữ tình là chữ lâm ly
Chữ tình là chữ sầu bi não nùng
Chữ yêu lắm lúc muốn khùng
Gia đình xào xáo thủy chung đâu còn
Đoạn trường trong cảnh trần gian
Sau ta về cõi Phật Đàng cho xong
Thế gian lắm chuyện não lòng
A Di Đà Phật mới mong được về
Giả từ biển khổ bến mê
Con đường danh lợi tràn trề khổ đau
Tình yêu là một khối sầu
Đời là biển khổ ai nào biết chăng
Ngày đêm tưởng nhớ Phật Đàng
Nay con đã chán trần gian cõi này
Chỉ là cõi giả trần ai
Đời là bể khổ đắng cay một bầu
Tâm con thành kính nguyện cầu
Hoa sen đua nở cỗi sầu trần gian
Đêm đêm con mãi mơ màng
Gắng công tu niệm Tây Phang dựa kề
Nay con từ bỏ bến mê
Chí con đã quyết nguyện về Tây Phương
Hoa sen ngào ngạt mùi hương
Phật Tây Phương đó tình thương đại đồng
Đêm ngày Phật đợi cùng trông
Đợi muôn sanh chúng một lòng lo tu
Trần gian là cõi phù du
Nếu không thức tỉnh mịt mù tương lai...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét